Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2025

Xuân về, mong đời một cõi an nhiên!

Ngày 25 tháng chạp, khi Trời còn nặng hơi sương, tôi thức dậy sớm để cùng gia đình chuẩn bị tảo mộ ông bà, một phong tục thiêng liêng của người Việt Nam. Buổi sáng, tôi theo dì đi chợ, chợ hôm nay đông hơn mọi ngày, không khí Tết đã về trên những nẻo đường, tấp nập và nhộn nhịp. Sau khi đi chợ về, cậu làm một mâm cơm để cúng, xin ông bà cho phép cháu con được động vào mồ mả, rồi tôi và người trong gia đình bắt đầu quét dọn, nhổ cỏ, lau mộ, những nén nhang trầm tỏa làn khói ấm làm cho không gian nơi yên nghỉ của ông bà tổ tiên càng trở nên linh thiêng, ấm cúng. Ảnh tác giả Tục tảo mộ của người Việt Nam trong năm là một dịp để nhắc nhở cháu con phải nhớ về tổ tiên nguồn cội, tỏ lòng biết ơn và mong một năm bình an may mắn! Vậy là chỉ còn vài ngày nữa, một năm cũ trôi qua, một năm mới lại đến, người người nhà nhà tất bật dọn dẹp, sửa sang nhà cửa, mọi hoạt động từ cơ quan xí nghiệp đều hướng đến việc chăm lo tết, để mong ai cũng có một cái tết sung túc, đủ đầy, không để ai không có tết!...

Xuân nơi cõi Phật!

Xuân Trầm Lại một mùa cũ thoáng trôi qua Gió phai áo nhẹ gối hương xa Trời quang mây lạnh chiều sương trắng Gợn bóng thềm loang nắng nhạt nhòa   Xuân lại về đây trên cảnh phố Tiếng cười thanh khiết hóa trăm năm Người đi muôn nẻo về sum họp Nhớ khói chiều xưa, nén bụi trầm.   Đêm ba mươi Tết ngồi bên bếp Nghe tiếng giòn tan tia lửa rơi Đâu đây thoang thoảng mùi hương nếp Loang giữa đồi hoa, gió ngập Trời   Một năm gửi lại miền ký ức Một nửa buồn vui, nơi phố đông Ngày Xuân gieo hạt mầm hạnh phúc Nâng chén trà thơm, đối ẩm lòng! *** Xuân nơi cửa Phật   Con về nơi mái Chùa xưa Nhớ mùa Xuân cũ, én vừa chao nghiêng Vạt buồn giấu ở niềm riêng Thềm hoang sương lạnh hóa miền thiên thanh Nhẹ nhàng áo rũ, mành tranh Gói tròn tỉnh thức duyên lành trao nhau Thả lòng nghe gió vườn sau Lướt thuyền bát nhã trôi vào hư không Tay nâng một mảnh triền phong Nguyện lòng nuôi dưỡng đóa hồng liên hương Thắp nghìn ngọn nến tình thương Bỏ phần chấp ngã, bỏ đường khổ đau Đóa hoa nở giữa trần...