Đêm trăng tịch lặng
Hoa sen nở giữa vườn sau
Gió lùa mảnh
khuyết trôi vào hư không
Vui buồn gói
lại ngoài song
Gửi về cuối
nẻo mây bồng gió trôi
Thân này giả
tạm mà thôi
Ấp ôm một
kiếp cũng rồi úa tan
Thương người
mấy nẻo lầm than
Đầu non gánh
những sa bàn đắng cay
Một đời mấy
cảnh lầm may
Nặng mang chấp
ngã bi ai lệ sầu
Ta đi về cuối
cảnh lầu
Nhìn trăng khuyết
lặng đêm sâu tịch huyền
An nhiên lòng
cũng bình yên
Nương về cõi tịnh theo miền giác an.
Võ Đào Phương Trâm
Nhận xét
Đăng nhận xét